Phép lạ Thánh Thể Lanciano
Thánh Tích Phép Lạ Thánh Thể tại Lanciano
XEM YOUTUBE
https://www.youtube.com/watch?v=6PJ8BORx1p8
1. Khái quát về phép lạ và một số nghiên cứu khoa học
Câu chuyện xảy ra tại Lanciano, một thành phố cổ vùng Frentani nước Ý cách nay đã 12 thế kỷ. Nơi đây vẫn hiện đang lưu giữ một chứng từ của một trong những phép lạ liên quan đến Thánh Thể.
Vào thế kỷ thứ 8, một ngày nọ, trong ngôi Nhà Thờ bé nhỏ kính thánh Legonziano ở Lanciano, một đan sĩ dòng thánh Basilio, trong lúc cử hành Thánh Lễ, sau khi đọc lời truyền phép, tự nhiên cha thấy thoáng một chút hoài nghi về sự hiện diện đích thực của Mình và Máu Thánh Đức Giêsu trong hình Bánh và Rượu. Vậy là, trong phút chốc, tấm Bánh trắng trong tay cha đã biến thành một miếng Thịt sống, và Rượu trong Chén Thánh đã trở nên Máu tươi dưới dạng 5 hòn đông đặc lớn nhỏ khác nhau. Mãi cho đến hôm nay, Mình và Máu Thánh Đức Giêsu vẫn được lưu giữ trọn vẹn.
Mình Thánh lúc bình thường trong Nhà Thờ có màu nâu nhạt, khi đem ra ánh sáng mặt trời, thì thấy hồng tươi lên. Còn Máu Thánh vón cục giờ đây đã ngả sang màu đất son pha chút vàng. Cả hai Di Tích Thánh lúc ban đầu được đặt trong một Nhà Tạm bằng ngà tuyệt đẹp. Sau đó một thời gian, Mình Thánh được đặt trong một Chén Thánh quý bằng bạc, còn Máu Thánh thì cất trong một cái liễn lớn bằng pha lê.
Từ năm 1713 cho đến nay, Mình và Máu Thánh được đặt vào trong một chiếc mặt nhật lớn bằng bạc do chính tay nghệ nhân kim hoàn Domenico Coli làm ra.
Mình Thánh Chúa
Máu Thánh Chúa
Các đan sĩ dòng thánh Basilio đã chịu trách nhiệm bảo quản phép lạ này trong suốt 5 thế kỷ. Kế đó là các tu sĩ dòng Biển Đức được phép lưu giữ theo một sắc chỉ của Đức Giáo Hoàng Alexandro II vào năm 1176.
Đến năm 1252, các tu sĩ dòng thánh Phanxicô đã được Đức Giáo Hoàng Innocent IV phê chuẩn cho phép lưu giữ phép lạ này tại nhà thờ thánh Legonziano. Đến năm 1258, các tu sĩ Phanxicô tái thiết thành nhà thờ kính thánh Phanxicô và đặt các Di Tích Thánh sang một bàn thờ phụ ở bên phải bàn thờ chính.
Trải qua nhiều thế kỷ, nhiều biên bản giám định đã được tiến hành bởi các đấng bản quyền trong Hội Thánh, đặc biệt, của Đức Hồng Y Rodriguez vào ngày 17.2.1574, của Đức Giám Mục Phó của Giáo Phận năm 1637, của Đức Hồng Y Gervasone năm 1770, và của Đức Hồng Y Petrarca ngày 26.10.1886.
Giáo sư Odoardo Linoli
Ngày 18.11.1970, được đấng bản quyền cho phép, các tu sĩ Phanxicô đã ủy thác Di Tích Thánh cho một nhóm các nhà khoa học cùng tiến hành phân tích, đứng đầu là giáo sư Odoardo Linoli, chuyên về giải phẫu cơ thể, bệnh lý các mô, hóa học và lâm sàng. Ngoài ra còn có sự cộng tác của giáo sư Ruggero Bertelli của trường đại học Sienna.
Ngày 4.3.1971, ngay trong Nhà Thờ Thánh Phanxicô, giáo sư Linoli đã tổ chức một hội nghị trình bày các kết quả nghiên cứu trước các vị bề trên dòng cũng như chức sắc dân sự, cả các vị đại diện ngành văn hóa và y khoa. Các phân tích đã được minh họa bởi một bộ ảnh chụp bằng ống kính hiển vi. Và các kết luận sau đó đã được đăng tải trên rất nhiều tạp chí khoa học khắp thế giới như sau:
- Đây là thịt và máu thật sự.
- Cả thịt và máu đều thuộc về cùng một cơ thể con người.
- Cả thịt và máu đều thuộc vào nhóm máu AB.
- Phần máu cho thấy đây là máu của một con người hiện tại, ngay ngày hôm nay, chứ không phải là đã được lưu giữ 12 thế kỷ trước.
- Phần thịt cho thấy đây là một thớ thịt thuộc phần cơ của quả tim.
- Không hề có dấu hiệu nào cho thấy có một chút liên quan gì đến các dung dịch dùng để ướp xác.
- Các thớ thịt cho thấy không hề có một bàn tay nào đã giải phẫu và lấy ra từ một con người. Phần máu cũng không hề được rút ra từ một xác chết, nếu không, nó đã bị biến chất, phân hủy và thối rữa.
- Các hàm lượng chất prôtêin chứa trong máu đều bình thường.
- Một số chất đã được tìm ra trong máu gồm có: clorua, phốtpho, magiê, natri và canxi.
- Việc bảo quản các Di Tích Thánh trong tình trạng tự nhiên trong suốt nhiều thế kỷ, mà không bị ảnh hưởng một chút gì bởi các tác nhân vật lý, khí hậu và sinh học, quả là một hiện tượng khoa học không thể nào giải thích nổi.
Tiếp sau bản báo cáo gây xúc động của giáo sư Linoli, đại diện tối cao của tổ chức OMS (Organisation Mondiale de la Santé) của liên hiệp quốc đã thành lập một hội đồng khoa học để kiểm chứng lại những kết luận nói trên. Công việc kéo dài trong 15 tháng với tất cả 500 thí nghiệm. Các kết luận đều giống nhau. Các Di Tích Thánh ở thành Lanciano không thể được coi như một thứ xác ướp. Người ta không thể giải thích tại sao và như thế nào mà các Di Tích Thánh này lại được lưu giữ trong suốt 12 thế kỷ mà không hề có một phương tiện bảo tồn khoa học nào.
Về tình trạng của mẩu Thịt, hội đồng đã mạnh dạn công bố rằng: đây là một thớ thịt tươi nguyên bởi nó có thể nhanh chóng đáp ứng trước mọi nghiên cứu lâm sàng như đối với những cơ phận sống của một con người.
Một vài kết quả nghiên cứu với những hình chụp bằng kính hiển vi
Phép Lạ Thánh Thể Tại Lanciano
Phép lạ Thánh Thể ở Lanciano chính thức được công nhận bởi Giáo Hội Công Giáo. Thịt và Máu của phép lạ Lanciano hoàn toàn giống như thành phần máu thịt thuộc về một người sống, vừa mới lấy ra cùng trong ngày.
Việc Thịt và Máu này được bảo tồn qua 12 thế kỷ bất chấp ảnh hưởng của không khí và môi trường vi sinh là một minh chứng phi thường. Với những kết luận đưa ra từ các thí nghiệm khoa học, các nhà khoa học phải tuyên bố rằng phép lạ Thánh Thể Lanciano đã vượt ngoài phạm vi khoa học của con người, và khoa học không sao giải thích được.
Một số hình minh họa kiểm chứng khoa học nơi phép lạ Lanciano:
Hình 1: Các bó cơ theo chiều dọc ở các lớp bề mặt ngoài của tim (độ phóng đại x 200)
Hình 2: Tế bào cơ với định hướng theo chiều dọc (độ phóng đại x 200) (Hình 1 cho biết chi tiết)
Hình 3: Mô tế bào cơ tim với định hướng khác nhau (độ phóng đại x 200)
Hình 4: Kết nối giữa các tế bào cơ tim (độ phóng đại x 200)
Hình 5: Tế bào cơ với định hướng theo chiều dọc (độ phóng đại x 200) (Hình 1 cho biết chi tiết)
Hình 6: Tổng quan cấu trúc cơ vân (độ phóng đại x 200)
Hình 7: Mở rộng này cho thấy cấu trúc của mô phong phú với các tĩnh mạch, tương tự như hợp bào (độ phóng đại x 500)
Hình 8: Loại mô hợp bào (độ phóng đại x 200)
Hình 9: Sự sắp xếp hợp bào của cơ tim (độ phóng đại x 200)
Hình 10: Sự kết hợp mô cơ tim và các tế bào mỡ (độ phóng đại x 200)
Hình 11: Động mạch và tĩnh mạch (độ phóng đại x 400)
Hình 12: Mạch máu (cả động mạch và tĩnh mạch) trong các mô cơ tim (độ phóng đại x 250)
Hình 13: Một phần của động mạch và dây thần kinh phế vị (độ phóng đại x 250)
Hình 14: Dây thần kinh phế vị (độ phóng đại x 350)
Hình 15: Cấu tạo cơ tim (độ phóng đại x 110)
Hình 16: Cấu trúc hợp bào của mô cơ tim (độ phóng đại x 400)
Hình 17: Màng trong tim, kết nối với các mô và các mạch máu (độ phóng đại x 160)
Hình 18: Một lớp trong tim, các mạch máu trong các mô nội tâm mạc (thất trái) và cơ tim (độ phóng đại x 160)
Hình 19: Sắc ký lớp mỏng các mẫu máu, mẫu máu có Rf tương tự như tiêu chuẩn với những đặc điểm sinh hóa như các mẫu máu thật
Hình 20: Thao tác với các ống nghiệm với Máu và Thịt từ phép lạ Lanciano
Hình 21: Thử nghiệm trên mẫu máu và các mô từ phép lạ Lanciano (độ phóng đại x 80), Thịt và Máu ở Phép lạ Thánh Thể Lanciano thuộc nhóm máu AB, cùng một loại với máu đã tìm thấy trên tấm khăn liệm Chúa, và cũng là loại máu đặc biệt của giống người ở Trung Đông
Hình 22: Biểu đồ điện di phân tích prôtêin trong Máu ở phép lạ, kết quả phân chất từ sérum (huyết thanh) là cùng phẩm chất với máu tươi bình thường
Giải phẫu mô học nghiên cứu về “trái tim” của phép lạ Thánh Thể Lanciano
Tài liệu của giáo sư Ruggero Bertelli Giáo sư Ruggero Bertelli xác nhận tính hợp lệ của các phân tích được thực hiện bởi giáo sư Odoardo Linoli
Một xác nhận của Giáo Hội
Tài liệu 1631 về phép lạ Lanciano
Khoa học công nhận 18/11/1970
Khoa học công nhận Biên bản khảo sát khoa học 4/03/1971
Một bản tóm tắt khoa học
Đại học Siena, 26-2-1971
Phép lạ xảy ra:
Chúa Giêsu muốn đưa ra một bằng chứng về sự hiện diện thật sự của Ngài nơi Phép Thánh Thể. Lanciano, một thị trấn cổ vùng Frentani, nước Ý. Khoảng thế kỷ thứ 8, vào một buổi sáng, một linh mục thuộc dòng Basilio dâng thánh lễ trong ngôi nhà thờ nhỏ của tu viện kính thánh Legonziano như thường lệ (Legonziano - tên người lính đã lấy lưỡi đòng đâm thâu cạnh sườn Chúa Kitô, nay đã đổi thành tu viện thánh Phanxicô). Linh mục này, trước đây đã đôi lần bán tín bán nghi về hiệu lực lời truyền Mình Thánh, về việc Chúa hiện diện thực sự nơi phép Thánh Thể. Càng ngày đan sĩ càng nghi ngờ trong bánh rượu được thánh hiến có thực Mình và Máu Chúa Giêsu không. Ngài đã nhiều lần xua đuổi những tư tưởng nghi nan cứ ám ảnh đó mà chưa sao trừ khử dứt khoát được.
Hôm đó, sau khi truyền Mình Thánh, linh mục nói trên lại đâm ra nghi, và rồi, chỉ trong giây phút, Mình Chúa ngài cầm trên tay trở thành miếng Thịt thật, Rượu trong chén thánh biến thành Máu tươi, tụ lại thành 5 phần lớn nhỏ hình dạng khác nhau. Ngài rối rít, sợ hãi, chưa biết phải xử trí ra sao, thì mấy người trong số dự lễ biết được. Rồi chỉ năm mười phút sau, dân chúng đổ xô, lũ lượt kéo đến chiêm ngưỡng việc kỳ lạ.
Các tu sĩ đã quyết định đem cân những viên máu ấy, bằng chiếc cân của Đức Tổng Giám Mục gửi đến, họ nhận thấy một viên lại nặng bằng năm viên cộng lại, hai viên này lại nặng bằng ba viên kia, và viên nhỏ nhất cũng nặng bằng viên lớn nhất.
Người ta không biết rõ tên đan sĩ này. Chỉ biết ngài là linh mục thuộc đan viện thánh Basilio đến Lancino tỵ nạn, trong làn sóng di cư của các Đan sĩ Đông Phương tới nước Ý, thời vua Leone III Isaurico. Mặc dù không nói rõ danh tánh, nhưng một tài liệu cổ đã ghi rằng ngài thông thạo các khoa học trần thế, nhưng lại dốt đặc về khoa học Thiên Chúa. Vào thời này, từ năm 726 có phong trào đập phá tượng ảnh, chống lại việc tôn kính các ảnh tượng đạo. Phong trào này buộc các đan sĩ phải lưu vong ra ngoại quốc. Dân chúng ở Lanciano dành cho nhóm đan sĩ di cư này nhà thờ nhỏ kính thánh Legonziano. Tại đây, trong thánh lễ bằng tiếng La-tinh, các đan sĩ dùng bánh không men lớn hình tròn.
Gìn giữ Thánh Tích qua các thời kỳ lịch sử:
Suốt 5 thế kỷ liên tiếp sau đấy, các cha dòng Basilio lãnh trọng trách trông coi gìn giữ Mình Máu Chúa lạ lùng này.
Các đan sĩ Basilio giữ gìn thánh tích qúi giá cho tới năm 1176. Đến năm 1176, Đức Giáo Hoàng Alexander III (Giáo Hoàng thứ 170 của Giáo Hội) giao lại trọng trách quản thủ Của Báu trên cho các cha dòng Benedictô (Biển Đức).
Ngày 12 tháng 5 năm 1252, Đức Giáo Hoàng Innôcentê IV (Giáo Hoàng thứ 180 của Giáo Hội) công nhận việc Đức Tổng Giám Mục Landulf, giám mục giáo phận Chieti (Lanciano trực thuộc giáo phận này) giao lại trọng trách quản thủ cho các cha dòng Phanxicô.
Năm 1258, một đền thờ rộng lớn xây bao trùm nhà thờ nhỏ thánh Legonziano và Thánh Tích được đặt ở đây.
Năm 1566, quân Thổ Nhĩ Kỳ lộng hành khắp vùng biển Adriaticô. Sợ quân Thổ bất thần ập đến chiếm và phạm đến Của Báu, thầy Antonio di Mastro Renzo, được bề trên cho phép, đợi lúc đêm tối đưa Mình Thánh Chúa lên một núi cao, giấu kỹ... Sáng hôm sau, thật lạ lùng! Mình Thánh thầy Antonio đưa lên núi giấu hôm qua, hôm nay lại ở ngay trước cửa nhà dòng.
Năm 1636, ông Johannes Franziskus Valseca khởi sự xây một nhà nguyện mới trong nhà thờ thánh Legonziano. Năm sau, 1637, Mình Thánh Chúa được cung nghinh về nhà nguyện mới và được gìn giữ tại đó suốt 265 năm.
Thời đó, hoàng đế Pháp làm mưa làm gió khắp Âu Châu. Năm 1809, theo lệnh vua Napoléon I, bãi bỏ các dòng tu, dòng Phanxicô phải rời đi, gần 150 năm sau, 21/6/1953, các cha Phanxicô mới trở lại sinh hoạt bình thường.
Năm 1887, Đức Tổng Giám Mục Petrarca của giáo phận Lanciano đã xin Đức Giáo Hoàng Leo XII ban ơn toàn xá vĩnh viễn cho các tín hữu kính viếng thánh đường phép lạ trong thời gian tám ngày trước lễ kính hằng năm, tức là Chúa Nhật cuối cùng của tháng Mười.
Năm 1902, Đức Giám Mục Petrarca, Tổng Giám Mục Lanciano, cho thiết lập một bàn thờ chính rất lộng lẫy ở nhà thờ Legonziano và Mình Thánh Chúa được rước về định sở ở đó cho đến ngày nay.
Phép lạ này được ghi chép trên tài liệu viết trên giấy da rất cổ. Nhưng vào đầu thế kỷ 15, tài liệu về phép lạ được đem cho hai đan sĩ dòng Basilio xem, hai đan sĩ ấy đã bỏ đi giữa đêm và mang theo tài liệu ấy, và mất tích luôn, mặc dù nhiều lần điều tra, dòng Phanxicô cũng không sao tìm được hai đan sĩ ấy.
Hiện nay chỉ còn tài liệu năm 1631, ghi trên giấy da bằng tiếng Hy Lạp và Latinh về tất cả chi tiết phép lạ ở Lanciano.
Qua thời gian, Thánh Tích được các tín hữu và khách hành hương rất mực tôn kính. Vào những dịp đặc biệt, Thánh Tích được rước qua các đường phố trong thị trấn.
Các cuộc khảo nghiệm kiểm chứng qua các thời kỳ:
Phép lạ Mình Máu Chúa ở Lanciano là một phép lạ cổ xưa, nhưng là một phép lạ lâu dài và tiếp tục cho đến ngày nay. Qua các thời kỳ, với nhiều lần cứu xét, để đánh tan dư luận và hồ nghi lâu đời trong dân chúng, đặc biệt là sau công đồng Trente (1545 – 1563), Tòa Thánh đã 5 lần cho khảo nghiệm Thánh Tích ở Lanciano.
Năm 1574, chứng từ còn ghi lại để trong nhà nguyện bên tay phải gian chính nhà thờ. Sau mấy trăm năm, Thánh Tích được đựng trong hòm sắt: Thịt vẫn còn nguyên vẹn, Máu phân thành 5 phần không đều nhau, khi thì 5 phần hiệp thành một khối, khi thì tách rời ra.
Năm 1637, Ðức Tổng Giám Mục Rodriguez cho cân lại máu đã đông từ lâu, trước mặt giới hữu trách và nhiều người. Ðược thấy trọng lượng 5 cục máu cộng lại cũng bằng từng cục. Trọng lượng 5 cục là 16,505 grames.
Tiếp đó là vào năm 1770 đời Đức Giám Mục Gervasone và ngày 26.10.1886 đời Đức Giám Mục Petrarca. Trong lần thí nghiệm đời Đức Giám mục Petrarca, khi người ta cân Máu Thánh, Máu đã tụ lại thành 5 cục với hình dạng và kích thước khác nhau như đã nói ở trên, khi cân cả 5 cục thì cân nặng 16,505 grams, khi cân chỉ có 2 hoặc 3 cục thì cũng 16,505 grams.
Năm 1770 và 1886, có cuộc tranh luận về sự biến thể từ bánh ruợu hóa ra Thánh Thể chất (Transsubstantiation) qua trọng lượng như cân đo ở trên. Chúa muốn chứng tỏ dấu hiệu mới sự hiện diện của Ngài trong Mầu Nhiệm Thánh Thể. Tức là trong mỗi giọt rượu và mẩu bánh được thánh hiến có sự hiện diện thực sự của toàn thể Mình và Máu Thánh Chúa Giêsu.
Gần đây nhất, năm 1970, sau Công đồng Vatican 2 (1962 – 1965), các tu sĩ dòng Phanxicô được phép của Tòa Thánh quyết định để cho khoa học hiện đại nghiên cứu Thánh Tích, công việc được trao cho nhóm các nhà khoa học danh tiếng viện đại học Siena khảo sát lại theo khoa học, đứng đầu là giáo sư Odoardo Linoli.
Ngày 18-11-1970, giáo sư Linoli lấy một phần Thánh Tích để phân tích. Hiện diện trong thánh đường Phanxicô có Đức Tổng Giám Mục Giáo Phận Lanciano, Đức Giám Mục Giáo Phận Ortona, cha giám tỉnh dòng Anh Em Hèn Mọn, cha chưởng ấn tòa tổng giáo phận, cha thư ký của đức tổng giám mục, cùng toàn thể cộng đoàn tu viện. Khi xét nghiệm mặt nhật, người ta thấy hộp đựng phần Thịt không được hàn kín và những phân tử của “bánh không men” ở chỗ giữa của phần Thịt đã tồn tại qua nhiều năm đến lúc này đã hoàn toàn tan biến. Phần Thịt được mô tả có màu vàng nâu, hình dạnh hơi tròn, không đều, chung quanh thì dày và nhăn, càng vào giữa càng mỏng, thớ thịt xơ ra, có những phần nhỏ tơi ra về phía lỗ trống ở giữa. Một mẫu nhỏ đã được lấy ra từ phần dày hơn để đem xét nghiệm tại phòng thí nghiệm của bệnh viện ở Arezzo.
Khi xét nghiệm năm viên máu, người ta cũng thấy điều kỳ diệu về trọng lực các viên máu không rõ ràng. Năm viên máu hình dạng không đều, có màu vàng hạt dẻ. Một mẫu nhỏ được lấy từ một viên máu để đem xét nghiệm hiển vi và nghiên cứu khoa học. Khi tất cả các cuộc xét nghiệm đã hoàn tất, những mẫu Thánh Tích đều được trả lại cho thánh đường.
Cuộc khảo sát đã đưa đến những quả quyết khoa học tuyệt đối không thể chối cãi và trở thành tài liệu với những bức hình chụp bằng ống kính hiển vi tinh xảo, có thể giúp ích cho việc tôn thờ công cộng. Trong một cuộc họp vào ngày 4 tháng 3 năm 1971 ngay tại nhà thờ có phép lạ, giáo sư Odoardo Linoli đã đưa ra những kết quả sau quá trình phân tích trước các bề trên dòng, các vị giám tỉnh, các vị giáo quyền cũng như chức sắc dân sự, đại diện của các tu viện trong thành phố, cả các vị đại diện ngành văn hóa và y khoa cùng nhiều tu sĩ và một số cư dân của thành phố. Công trình nghiên cứu này được nhiều tạp chí khoa học trên thế giới đăng tải. Tiếp sau đó, là hội đồng khoa học do tổ chức y tế thế giới OMS kiểm chứng lại những kết luận của giáo sư Odoardo Linoli, công việc kéo dài trong 15 tháng với tất cả 500 thí nghiệm. Các kết luận đều giống nhau, hội đồng khẳng định đây là một thớ thịt tươi nguyên bởi nó có thể nhanh chóng đáp ứng trước mọi nghiên cứu lâm sàng như đối với những cơ phận sống của một con người.
Sau khi nghiên cứu, giáo sư Linoli tuyên bố: Tôi không thể ngờ được trong những điều tôi phân tích đó có những chất hữu cơ cách đây 12 thế kỷ. Khoa học phải đầu hàng khi đứng trước sự kiện lạ lùng không thể giải thích nổi. Ông đã viết kèm theo hồ sơ phân tích cho Dòng Phanxicô một câu ngắn: In principio erat Verbum et Verbum Caro factum est. (Từ đầu đã có Ngôi Lời và Ngôi Lời đã trở nên Thịt) (LC. Số 214, 7-2000, tr. 8-11).
Những lời quả quyết được Giáo quyền xác nhận trong một cuốn sách nhỏ có chuẩn ấn của Đức Cha Leopoldo Teofili, Tổng Giám mục Lanciano.
Giáo sư Odoardo Linoli còn xác quyết, phải là một bàn tay kinh nghiệm trong ngành giải phẫu mới có thể lấy được từ một cơ quan nội tạng rỗng là trái tim một phần cách tài tình như thế, tức là cắt vòng, lạng ở phía ngoài thì dày và mỏng dần về phía giữa, và đến giữa thì không còn gì.
Việc các di tích thánh này được lưu giữ một cách tự nhiên trong 12 thế kỷ qua, không bằng chất hóa học, không được hàn kín, giữ trong không khí thường, mà Thịt Máu vẫn tồn tại cách khác thường, không bị hư hoại, bất chấp tác động ảnh hưởng của những tác nhân vật lý, không khí và vi sinh, đây thật là một hiện tượng không sao giải thích theo khoa học được.
Bánh Thánh Thịt ấy đã tồn tại cho đến ngày nay cũng có kích thước như bánh được Giáo Hội quen dùng. Bánh có mầu nâu nhạt, và trở thành hồng khi được chiếu ánh sáng từ phía sau, Máu thì đông lại, có màu hơi vàng vàng như mầu đất.
Từ năm 1713, Thịt được lưu giữ trong một mặt nhật bằng bạc chạm trổ nghệ thuật, do một nghệ thuật gia thành Neapoli chạm trổ. Máu được đựng trong chén kiểu nghệ thuật xưa bằng đá phalê trong suốt. Thánh Tích vẫn còn trưng bày cho khách hành hương khắp nơi kính viếng. Một cầu thang để đưa tín hữu hành hương đến sát nhà tạm để có thể nhìn thấy rõ hộp đựng Thịt và Máu thánh.
Ngày nay, cứ Chúa Nhật thứ 2 sau lễ Phục Sinh (ngày lễ kính Lòng Thương Xót Chúa), từ 12 giờ trưa, nếu ai muốn thì đến nhà thờ thánh Legonziano ở Lanciano, để được chiêm ngưỡng tận mắt Mình và Máu Chúa, đã trở nên hữu hình hơn trước mắt chúng ta.
Bánh Thánh trở thành Thịt, được kính giữ trong hào quang bằng bạc, có kích thước như Mình Thánh lớn vẫn được các linh mục dùng trong Thánh Lễ. Thịt có một phần cơ tim từ tâm thất trái, các mạch máu nhỏ có thể nhìn thấy rõ ràng, cũng như hai sợi dây thần kinh vagus...
Rượu hóa thành Máu được kính giữ trong chén thánh bằng thủy tinh. Năm viên Máu khô ở phép lạ, thành phần trong Máu cũng giống như thành phần của máu tươi, trọng lượng của 5 viên Máu không rõ ràng, mỗi viên đều có trọng lượng bằng nhau và trọng lượng mỗi viên cũng bằng năm viên
PHS chuyển
No comments:
Post a Comment