1. Gặp gỡ Đức Kitô, biến đổi cuộc đời mình
Như những kẻ thua cuộc, tất cả mọi dự tính cho tương lai đều trở thành mây khói, thậm chí cảm thấy xấu hổ trước những ánh mắt, những lời nói khinh chê dèm pha, bởi bước chân ra đi là bước chân của sự hy vọng sẽ được “đổi đời”. Không ngờ bước chân trở về mang nặng nỗi niềm của sự mặc cảm tự ti vì đi theo một người Thầy không có gì làm điểm tựa cho tương lai. Đấng từng rao giảng về tương lai: “Chồn cáo có hang, chim trời có tổ, con Người không có chỗ tựa đầu” (Mt 8, 20). Nghĩa là Chúa cho biết: Chúa không có gì bảo đảm cho cuộc sống trần gian, vì nghèo đến nỗi còn thua con chim có tổ, con chồn có hang, và nghèo đến nỗi không có nơi dựa đầu, tức là không có mái nhà để ở. Chúa nghèo như thế đó. Theo Chúa cũng phải sống như vậy có chấp nhận được hay không? Đối với họ, cái chết của Chúa Giêsu là một chấm hết. Thế nhưng trong nỗi niềm chán nản thất vọng và bỏ cuộc ấy, thì Chúa Kitô Phục Sinh đã hiện ra đồng hành, giải thích Kinh Thánh mở lòng cho các ông hiểu được ý nghĩa số phận của người môn đệ. Và nhờ được gặp gỡ Đấng Phục Sinh, các ông được ơn biến đổi cuộc đời.
2. Gặp gỡ Đức Kitô, là trở về loan báo Tin Mừng Phục Sinh
Được gặp gỡ Đức Kitô Phục Sinh là một hồng ân và là niềm vui, nhưng đồng thời cũng đón nhận một sứ mạng mới đó là loan báo Tin Mừng Phục Sinh cho người khác, bắt đầu những người thân cận nhất của mình. Nhờ được Chúa Giêsu giải thích Kinh Thánh, hai môn đệ trên đường Emaus đã có một não trạng hoàn toàn khác, đã nhận ra Người để rồi thay đổi cách sống, thay đổi cách nghĩ, đặc biệt là thay đổi cuộc đời của mình. Họ đã loại bỏ đi những nỗi buồn sầu, thất vọng của mình, để thay vào bằng niềm vui. Họ mới bảo nhau: “Dọc đường, khi Người nói chuyện và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta, lòng chúng ta đã chẳng bừng cháy lên sao?” (Lc 24, 32). Cũng vậy, hành trình đức tin của mỗi Kitô hữu chúng ta trên đường đời hôm nay lắm lúc cũng giống như hai môn đệ trên đường Emmaus, sẽ có những giai đoạn gặp phải những khó khăn thử thách, sẽ buồn chán, thất vọng, thậm chí kêu trách Chúa vì đã không đồng hành cứu giúp những khi gian nan. Hãy tích cực lắng nghe học hỏi và thực hành Lời Chúa trong cuộc sống. Đồng thời, cũng có bổn phận loan báo Tin Mừng Phục Sinh cho những anh chị em chúng ta như hai môn đệ ngày xưa.
3. Gặp gỡ Đức Kitô, là trở về phục vụ anh chị em
“Ngay lúc ấy, họ đứng dậy, quay trở lại Giêrusalem, gặp nhóm mười một và các bạn hữu đang tụ họp tại đó”. (Lc 24, 33). Niềm vui được chia sẻ, niềm vui sẽ gia tăng; nỗi buồn được chia sẻ, nỗi buồn sẽ vơi đi. Thế giới hôm nay cũng không thiếu những tâm hồn đang cô độc tuyệt vọng. Tuyệt vọng vì mất niềm tin, vì không thấy ý nghĩa cuộc đời. Tuyệt vọng vì chiến tranh và bạo lực, vì những cấu xé tranh giành giữa con người cùng chung một dòng máu. Tuyệt vọng vì nghèo đói, bị khinh chê, bị gạt ra ngoài lề xã hội. Giữa những cảnh tuyệt vọng ấy, bổn phận người Kitô hữu là gì, nếu không phải là đốt lên ngọn lửa yêu thương để sưởi ấm tâm hồn? Bổn phận này không đòi hỏi phải có những tổ chức rộng lớn, những phương tiện tân kỳ hoặc những khả năng phi thường, nhưng chỉ cần những đối thoại trao đổi đơn sơ nhưng đầy tình Chúa và tình người cũng mang lại những giá trị của nó: “Phải chăng trong lòng chúng ta đã chẳng sốt sắng lên trong khi Ngài đi đường đàm đạo và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta đó ư?”. Ðể như hai môn đệ trên đường Emmaus ngày xưa, một khi đã được gặp Chúa, chúng ta cũng sẽ đến với những anh chị em để nói cho họ hiểu về niềm vui Phục Sinh, về tình thương của Chúa. Có như vậy thì bước chân của các môn đệ về làng Emmaus năm xưa, cũng sẽ là bước đường đời của mỗi người Kitô hữu chúng ta hôm nay luôn có Chúa đồng hành.
Lm Antôn Nguyễn Chân Hồng, dòng Gioan Thiên Chúa (OH
http://www.cgvdt.vn/loi-chua-cuoc-song/buoc-chan-ve-lang-emmaus-nam-xua-buoc-duong-doi-hom-nay_a4878
No comments:
Post a Comment