HỌC HỎI PHÚC ÂM
CHÚA NHẬT 6 PHỤC SINH NĂM C
Ga 14,23-29
1. Bối cảnh
Đoạn Ga 14,23-29 nằm trong bài diễn từ ly biệt của Đức Giêsu (Ga 13–17), khi Người chuẩn bị
đi vào cuộc Thương Khó. Ở đây, Chúa “ra đi” không để bỏ rơi, nhưng để ở lại
cách sâu hơn: qua tình yêu, sự vâng
phục, sự hiện diện của Chúa Cha, và sự hướng
dẫn của Chúa Thánh Thần.
2. Phân tích câu–cụm đoạn
- Câu 23 – Tình yêu dẫn đến sự hiện diện của Thiên Chúa
“Ai yêu mến Thầy,
thì sẽ giữ lời Thầy. Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy; Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở
lại với người ấy.” Yêu – giữ lời: Trong Gioan, “yêu mến” không phải
cảm xúc nhất thời, mà là chọn lựa sống theo lời (logos) Đức Giêsu. Ở
lại (monē): Không chỉ là “ghé thăm” tâm hồn con người, nhưng là cư ngụ
liên lỉ, như lời hứa ở Ga 15,4: “Anh em hãy ở lại trong Thầy…” Sự hiện
diện Ba Ngôi tiệm tiến: Người yêu mến Đức Giêsu sẽ trở thành nơi Thiên Chúa
Ba Ngôi cư ngụ.
- Câu 24 – Đối lập với người không yêu mến
“Ai không yêu mến Thầy thì không giữ lời Thầy…” Không giữ lời nghĩa
là từ chối sự hiện diện, khép lòng lại với Thiên Chúa. Lời Đức Giêsu là
lời của chính Chúa Cha – từ chối Người là từ chối Đấng đã sai Người.
- Câu 25-26 – Hứa ban Chúa Thánh Thần
“Đấng Bảo Trợ là Thánh Thần… sẽ dạy anh em mọi điều…” Đấng Bảo Trợ
(Paraklētos): vừa là người an ủi, vừa là luật sư bào chữa, vừa là người nhắc
lại lời Chúa, giúp hiểu Lời cách đúng đắn và sống động. Thánh Thần không dạy điều
gì mới, nhưng nhắc lại và khai mở chiều sâu Lời Chúa, giúp các môn đệ sống
Đức Tin trong hoàn cảnh mới sau khi Chúa “ra đi”.
- Câu 27 – Bình an của Thầy khác bình an thế gian
“Thầy để lại bình an cho anh em… Bình an của Thầy không như thế gian ban
tặng.” Bình an (eirēnē) ở đây là hoa trái của sự hiệp nhất với Thiên
Chúa, không lệ thuộc hoàn cảnh. Khác với “bình an chính trị” hay “tránh
xung đột”, bình an Đức Giêsu ban là nội lực thần linh giúp con người đứng
vững giữa bách hại.
- Câu 28 – Sự ra đi là điều đáng mừng
“Nếu anh em yêu mến Thầy, hẳn anh em mừng vì Thầy đi về cùng Cha…” Tình
yêu đích thực không ích kỷ. Nếu các môn đệ yêu Thầy, họ phải mừng vì Thầy được
hiển vinh, thay vì sầu buồn khi mất Thầy. Đức Giêsu mở ra cái nhìn vượt thời
gian: ra đi không là vắng mặt, nhưng là bước vào vinh quang và mở đường
cho con cái Thiên Chúa theo sau.
- Câu 29 – Niềm tin khi biến cố đến
“Bây giờ Thầy nói với anh em trước khi sự việc xảy ra…” Đức Giêsu muốn
môn đệ nhớ rằng mọi sự xảy ra theo kế hoạch cứu độ, để khi “giờ” đến, họ
không sợ hãi, nhưng vững tin.
3. Với 3 Ý nghĩa
- “Ở lại với Chúa”
là đích điểm của đời sống Kitô hữu. Không chỉ tin vào
Chúa, người môn đệ được mời gọi để trở
thành nơi cư ngụ của Thiên Chúa nhờ tình yêu và việc giữ Lời Chúa.
- Chúa Thánh Thần – người bạn đồng hành của Hội
Thánh. Trong mọi hoàn cảnh, nhất là sau khi Chúa Giêsu “ra đi”,
chính Thánh Thần là bảo chứng cho sự hiện diện, giúp Hội Thánh không lạc
hướng.
- Bình an đích thực không lệ thuộc hoàn cảnh
bên ngoài. Bình an là hoa trái thiêng liêng, phát xuất từ sự kết hiệp
với Ba Ngôi, giúp tín hữu vững tin dù đối diện khổ đau hay sự dữ.
4. Kết luận
Ga 14,23‑29 là bản tuyên ngôn về một Hội Thánh sống động
sau khi Thầy ra đi: Hội Thánh ấy được yêu thương, được hướng dẫn bởi Thánh
Thần, và sống trong bình an vượt trên mọi biến cố. Đây là căn tính và niềm hy vọng
của từng Kitô hữu trong hành trình làm môn đệ.
“Thầy để lại bình
an cho anh em.” – Lời ấy không phải để an ủi rẻ tiền, mà là bảo đảm sống
động cho mọi ai yêu mến và giữ Lời Người.
No comments:
Post a Comment